"Đặt tên CHỌN cho tuyển tập các bài viết đa dạng về lãnh vực và tác giả, trước hết chúng tôi muốn cùng với bạn đọc tìm hiểu, chia sẻ và đối thoại về những chọn lựa của nhân loại, của các dân tộc, các tôn giáo, các tố chức xã hội, các cá nhân... gọn lại, của con người - trước những biến chuyển, những hoàn cảnh lịch sử và địa lý cụ thể khác nhau, trong những lãnh vực khác nhau, nhằm thể hiện xác tín và trách nhiệm của mình góp phần vào việc mưu cầu lợi ích chung" - Linh mục GB. HUỲNH CÔNG MINH
"Từ năm 1992 trở đi, nhiều hội nghị thượng đỉnh quốc tế đã được mở ra, với sự tham dự của hầu hết các vị nguyên thủ quốc gia trên toàn thế giới, để tìm cách cứu chữa Trái Đất, nhưng kết quả trên căn bản hầu hết đều thất bại, như trong hội nghị thượng đỉnh ngày 20 đến 22-6-2012, diễn ra tại Rio de Janeiro (Brazil), với kết quả được Tổng thống Pháp François Hollande mô tả là "cuộc hội ngộ để chôn cất những lời hứa hẹn của các nguyên thủ quốc gia trước đây, và một nỗi thất vọng thê thảm đã trở thành hiện thực", như cách nói của ông Tổng thư ký Liên Hiệp Quốc Ban Ki-moon... Trước tình hình có vẻ lúng túng, thiếu tự tin và gần như bất lực, các nhà khoa học, triết học, hoạt động xã hội đã dần dần phải nghĩ đến giá trị của các tôn giáo, trong niềm hi vọng rằng khả năng giáo dục luân lý của tôn giáo có thể góp phần hữu hiệu hơn vào việc hoán cải tâm thức con người để sửa đổi hành vi của họ hướng vào việc bảo vệ môi trường sống địa cầu." - TRẦN VĂN CHÁNH
"Thế nên khoan hãy trách “Đôi tay nhân gian chưa từng độ lượng” (Trịnh Công Sơn - Một cõi đi về). Hãy nhìn những cây ATM gạo khi bắt đầu dựng lên, người ta sợ không đủ gạo phát nhưng số người đem gạo đến đóng góp nhiều đến không ngờ. Một hành động đẹp thức tỉnh lòng tốt trong mỗi con người. Hãy nhớ nhạc sĩ họ Trịnh cũng từng viết “Con tinh yêu thương vô tình chợt gọi. Lại thấy trong ta hiện bóng con người (Trịnh Công Sơn - Một cõi đi về). Vâng, dịch bệnh sẽ qua đi, nhưng tình người ở lại, đáng quý làm sao! Thế giới không còn như xưa vì tâm thức chúng ta cũng chẳng còn như trước nữa, trừ tình yêu thương còn nguyên vẹn khi trong ta vẫn “hiện bóng con người”. - NGUYÊN CẨN