"Thế giới như là ý chí và biểu tượng" là tác phẩm quan trọng nhất, cũng là tác phẩm trung tâm trong triết học của Arthur Schopenhauer. Ấn bản đầu tiên của tác phẩm xuất bản vào cuối năm 1818. Ấn bản thứ hai gồm hai tập xuất hiện vào năm 1844: tập một là phiên bản đã chỉnh sửa của ấn bản năm 1818, trong khi tập hai bao gồm các bài bình luận về các ý tưởng được trình bày trong tập một. Ấn bản mở rộng thứ ba được xuất bản vào năm 1859, một năm trước khi Schopenhauer qua đời.
[...]
Thế giới được Schopenhauer quan sát ở ba lĩnh vực siêu hình học, mỹ học và đạo đức học; trong đó, Ý chí là cốt lõi, là trung tâm xuyên suốt thế giới của ông. Vì vậy, ông triển khai tư tưởng “thế giới như là ý chí và biểu tượng” thật ra là triển khai tự nhiên siêu hình học, mỹ học và đạo đức học bằng phạm trù Ý chí. Triết học, trong mắt ông chỉ có Plato và Kant mới thật sự là đỉnh cao, vì vậy, ông muốn gồm thâu tinh hoa lý thuyết của hai triết gia này (Ý niệm và vật-tự-thân) vào phạm trù Ý chí của mình. Do đó, người ta không ngạc nhiên khi thấy siêu hình học, mỹ học và đạo đức học trong triết học của ông bàng bạc Ý niệm và vật-tự-thân đan xen với Ý chí. Nhưng nếu ông dùng nguyên si Ý niệm / Mô thức và vật-tự-thân của hai triết gia tiền bối thì Schopenhauer không còn là Schopenhauer nữa. Vì lý do đó, Ý niệm / Mô thức và vật-tự-thân của hai triết gia tiền bối đã được ông tiếp biến thành phạm trù Ý chí mang bản sắc Schopenhauer.
Triết học của ông có thể được tóm gọn qua hai vấn đề: (i) Thế giới trong chính triết học của ông và (ii) Ý chí và Biểu tượng.
- Trích Lời nói đầu