Đây là tác phẩm đầu tiên của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh viết theo thể loại đồng thoại. Đặc biệt hơn nữa là viết về tình bạn của hai loài vốn là thù địch của nhau mèo và chuột. Đó là tình bạn giữa mèo Gấu và chuột Tí Hon.
Để biết tại sao mèo Gấu lại chơi thân với chuột Tí Hon, thì mời bạn hãy mở sách ra.
Cuốn truyện mỏng mảnh vừa phải, hình vẽ của họa sĩ Hoàng Tường sinh động đến từng nét nũng nịu hay kiêu căng của nàng mèo người yêu mèo Gấu, câu chuyện thì hấp dẫn duyên dáng điểm những bài thơ tình lãng mạn nao lòng song đọc to lên thì khiến cười hinh hích…
Bạn hãy đọc nhé, để thấy, Nguyễn Nhật Ánh đã viết truyện đồng thoại theo cái cách của riêng mình độc đáo như thế nào.
Trích đoạn
Bài thơ đầu tiên mèo Gấu làm tặng Áo Hoa là như thế này:
Rù rù rù...
Meo... Meo meo meo...
Rù rù rù...
Meo meo... rù rù...
Rù rù... meo meo...
Mỗi lần chú đọc thơ cho Áo Hoa nghe, cảm tưởng như có một động cơ đang được giấu ở chỗ nào đó rất khó xác định trong mớ lông mềm mại của chú, và động cơ đó đang không ngừng phát ra những âm thanh đều đều khe khẽ mà theo cảm nhận của loài mèo thì nó rất đỗi du dương, không có bất cứ loại âm nhạc nào sánh bằng. Hiển nhiên là tác giả cần phải dịch bài thơ này để bạn đọc có thể thưởng thức được tài thơ của mèo Gấu.
Dịch ra thì nó như sau:
Bé yêu yêu đã ngủ chưa
Anh yêu yêu cũng mới vừa ngủ xong
Nến yêu yêu cháy trong phòng
Tình yêu yêu chảy trong lòng yêu yêu...
Thơ của thi sĩ Gấu chỉ bốn câu mà có tới mười chữ “yêu”. Có lẽ vì vậy mà nàng Áo Hoa cảm động đập đập tay lên lưng thi sĩ, động tác mà loài mèo chỉ làm khi cảm thấy lòng mình vô cùng dễ chịu.