HẠT NGỌC TRAI bàng bạc không khí cổ tích trong một ngôi làng trên bờ biển xa, như một khúc hát xưa, có lúc êm đềm dìu dặt, có lúc sóng bão tràn bờ, kể về một ngư phủ tìm thấy hạt ngọc trai vĩ đại. Như câu chuyện truyền khẩu qua nhiều thế hệ, tác phẩm là lời ẩn dụ giản dị mà sâu lắng, với lời kể lấp lánh như ảo ảnh mờ sương trên cửa biển, với ánh nắng chói chang hắt bóng ngư dân làm đen bức tường trắng của biệt thự gạch đá trong thị trấn, với mùi bánh ngô và khói bếp thơm nồng ngấm qua vách gian nhà cỏ của xóm chài, với hình ảnh trìu mến của chiếc xuồng sơn hai màu xanh trắng, với tấm khăn choàng đầu cũng là chiếc võng nhỏ ôm chặt đứa con vào thân thể người mẹ, với khúc hát gia đình dịu êm yên bình đối nghịch với bài ca yêu quái luôn rình rập.