Tề Mộ kéo Doãn Tu Trúc tới trước chiếc bánh rồi cắm lại nến: “Cậu cũng ước đi.”
Doãn Tu Trúc sững sờ.
Cậu nói tiếp: “Cứ ước đi, tớ chia một nửa sinh nhật của mình cho cậu.”
Chia một nửa sinh nhật cho mình ư? Thật sự có thể làm như vậy sao?
Tề Mộ sốt sắng thúc giục: “Nhanh lên, nếu còn chần chừ thì thần uớc nguyện sẽ đi mất đó.”
Doãn Tu Trúc trịnh trọng gật đầu, hai bàn tay nhỏ chắp lại dưới cằm, nhắm mắt ước nguyện…
Nguyện vọng duy nhất của cậu ấy là mình và Tề Mộ mãi mãi ở bên nha