“Bố con mình cọ mũi
Con bảo: Con voi chào
Tung bổng con lên cao
Con bảo: Như tên lửa.
Còn bao nhiêu điều nữa
Kể hoài chẳng hết đâu
Bố sẽ nhớ, thật lâu
Những gì con đã “tưởng”.
Để mai này con lớn
Khi mà bố về già
Con lại sẽ kể ra
Và bố lại sẽ bảo...”
Gia tài của bố là các con - những “của để dành”. Bố yêu con gái nhỏ xíu xiu lí lắc, bằng tình thương ấm áp và cả những vụng về. Bố thủ thỉ cùng con đôi vần thơ nhỏ, sau này con lớn lên, đọc lại và gọi tuổi thơ về.