Trong quá trình xâm nhập vực thẳm của tâm thức, chúng ta sẽ chạm đến những điều sâu kín nhất của mình, chúng ta có thể phải đánh đổi. Nhiều khi tìm ra chính mình có một cái giá rất đắt
Tuy thế, hành trình càng hung hiểm thì niềm vui càng lớn, chiến thắng càng vinh quang
Viết một câu chuyện cũng là một hành trình, đơn giản hơn thế, và Vinh Quang tương đương. Đây không phải điều gì xa vời đâu. Vào ngày bạn có thể bước chân vào thế giới câu chuyện, khiến người ta xoay vòng trong vũ điệu của tình tiết, nhân vật, sản phẩm, ngày đó bạn sẽ hiểu
Cuốn sách này sẽ giúp bạn thay đổi cách nghĩ, nó giống nhưu cách hiểu về mỗi người trong chúng ta. Nó sẽ thay đổi cách chúng ta có một cuộc đời mới, cách nghĩ mới, quan niệm của chúng ta đối với người ta cũng khác
Viết content không phải để câu khách, viết để trị liệu cho trái tim tổn thương của mỗi người và trị liệu cho trái tim của người khác. Chỉ cần bạn có một năng lượng sống thật tốt, chỉ cần bạn hướng đến nó, bạn có thể viết, bạn có thể viết hay được, bạn có thể làm cho người ta rung động
Chỉ ai quan tâm đến trái tim của người phải nghe, phải đọc những thông điệp chi chít nổi lên hằng ngày, ai thật sự vì người khác, mới có thể nói ra điều gì đó thật ĐẸP - Đây chính là điều mà người làm content cung cấp cho người đọc: Nghe và giải toả nội tâm của họ
Nắm được cách thức làm content trong cuốn sách này, bạn sẽ nắm giữ trái tim bất kì ai
- Đánh giá của chuyên gia, tổ chức uy tín về cuốn sách cùng các giải thưởng (nếu có)
Sách đồng tác giả:
- Tự vệ Cảm xúc 4.0
- Sự Kiến Tạo Lý Trí
- Thuật Dụng Nhân
Trích đoạn hay:
Trạng thái mắc kẹt trong hành lang thanh xuân này dẫn đến những cuộc xáo trộn rất lớn trong đời sống hiện tại, mà chúng ta vẫn luôn luôn, về mặt giả định nào đấy, kể cả những người cứng cáp nhất, cũng đang mắc kẹt trong hành lang đấy. Bởi vì hành lang đấy, đi từ thời gọi là chưa hình thành cái tôi xã hội, sang thời đã có một cái tôi xã hội vững chắc. Bởi vì thời chưa có cái tôi xã hội này là cái tôi bản nguyên, cái tôi gốc ở trong bạn, cái tôi ấu thơ ở trong bạn, với cả cái tôi kia, giống như bọc lấy nhau. Nó gồm hai vòng, vòng bên trong là cái tôi, vòng bên ngoài là xã hội. Xã hội đầu tiên chúng ta có là bạn bè và người yêu, chỉ có đúng hai loại này thôi.
Đấy là xã hội mà chúng ta biết, không phải người máu mủ. Hai cái này tạo nên tính chất bao bọc.
Chương trước đã nói, cảm giác làm cho chúng ta thích thú là bạn bè thì khoe mẽ, vui vẻ được; người yêu thì làm chúng ta cảm thấy được tôn trọng, yêu thương. Còn ngược lại, bạn bè thì làm cho chúng ta tủi hổ, thấy bạn bè có những đồ tốt hơn mà chúng ta không có, về nói bố mẹ, bố mẹ liền tát cho một cái.
Trạng thái tủi hổ và trạng thái rất buồn bã xuất hiện khi bị bạn bè xa lánh, hoặc là khi bị bạn bè ngoảnh mặt, hoặc là khi thằng bạn thân của mình chơi với thằng khác. Với người yêu là cảm giác yêu thương và trân trọng. Đấy là cảm giác rất đặc trưng của tuổi trẻ mà chúng ta cứ đi tìm mãi sự trân trọng này. Tại sao lại thế? Là bởi vì trong thời thanh xuân, chúng ta thường gặp một trạng thái như là bị khước từ, hoặc không phải sự trân trọng mà là sự coi thường. Bởi vì lúc đấy tiền bạc, địa vị chưa chắc hấp dẫn được một cô gái, mà nó toàn đến từ những nhân tố bề ngoài hoặc là nhất thời.
Chúng ta cứ mãi tìm kiếm cái cảm giác, đối với bạn bè thì phải vui vẻ khoe mẽ được, đối với người yêu thì phải được yêu thương trân trọng, bởi vì đấy là cái thiếu hụt của thời thanh xuân. Và đấy là triệu chứng chúng ta vẫn lưu trữ trong mình khi mắc kẹt trong hành lang này