ĐỊA LÝ VÀ CƯ DÂN
Trung Quốc là một nước lớn ở Đông Á. Trung Quốc có hai con sông lớn chảy qua: Hoàng Hà (dài 5.464 km) ở phía Bắc và Trường Giang (dài 6.300 km) ở phía Nam. Hoàng Hà từ xưa thường gây ra lũ lụt, nhưng khi nước rút đi đất đai lại thêm màu mỡ, tạo điều kiện thuận lợi cho sự phát triển nông nghiệp khi công cụ sản xuất còn tương đối thô sơ. Chính vì vậy nơi đây trở thành cái nôi của nền văn minh Trung Quốc.
Khi mới thành lập nước (vào khoảng thế kỷ XXI TCN) Trung Quốc chỉ là một vùng nhỏ ở trung lưu lưu vực Hoàng Hà. Dần dần lãnh thổ Trung Quốc được mở rộng cho đến thế kỷ III TCN, tức là đến cuối thời cổ đại, phía Bắc của cương giới Trung Quốc chưa vượt qua dãy Vạn Lý Trường Thành ngày nay, phía Tây mới đến Đông Nam tỉnh Cam Túc và phía Nam chỉ bao gồm một dải đất nằm dọc theo hữu ngạn Trường Giang.
Từ cuối thế kỷ III TCN Trung Quốc trở thành một nước phong kiến thống nhất. Từ đó nhiều triều đại của Trung Quốc đã chinh phục các nước xung quanh, vì thế có những thời kỳ cương giới của Trung Quốc được mở ra rất rộng. Đến thế kỷ XVIII, lãnh thổ Trung Quốc về cơ bản được xác định như hiện nay.
Trung Quốc là một trong những nơi từ rất sớm đã có loài người cư trú. Năm 1929, ở Chu Khẩu Điểm (Tây Nam Bắc Kinh) giới khảo cổ học Trung Quốc đã phát hiện được xương hóa thạch của một loại người vượn sống cách đây khoảng 400.000 năm. Những xương hóa thạch của người vượn được phát hiện sau đó trên lãnh thổ Trung Quốc đã cung cấp những niên đại xưa hơn, đặc biệt người vượn Nguyên Mưu (Vân Nam) phát hiện năm 1977 có niên đại đến 1.700.000 năm.
Về mặt chủng tộc, cư dân ở lưu vực Hoàng Hà thuộc giống Mông Cổ, đến thời Xuân Thu được gọi là Hoa Hạ, nói tắt là Hoa hoặc Hạ. Đó là tiền thân của Hán tộc sau này. Còn cư dân ở phía Nam Trường Giang thì khác hẳn cư dân vùng Hoàng Hà về ngôn ngữ và phong tục tập quán, tục cắt tóc, xăm mình, đi chân đất. Đến thời Xuân Thu, các tộc này cũng bị Hoa Hạ đồng hóa.
Ở Trung Quốc, tên nước được gọi theo tên triều đại. Từ thời cổ đại, người Trung Quốc cho rằng họ là một quốc gia văn minh ở giữa, xung quanh là các tộc lạc hậu gọi là Man, Di, Nhung, Địch, nên họ gọi đất nước của họ là Trung Hoa hoặc Trung Quốc. Danh từ này dùng để phân biệt với các vùng xung quanh chưa phải là tên nước chính thức. Năm 1912 Triều Thanh bị lật đổ, quốc hiệu Đại Thanh bị xoá bỏ, tên nước chính thức của Trung Quốc là Trung Hoa nhưng thông thường người ta quen gọi là Trung Quốc...
(Trích "Khái quát chung về đất nước Trung Hoa")