“Lịch sử tư tưởng Nhật Bản xây dựng trên một quá trình dung hòa văn hóa cũ và mới. Kể ra, văn hóa cố hữu của Nhật Bản là văn hóa cố hữu của Nhật Bản, văn hóa Trung Quốc là của riêng Trung Quốc, và văn hóa Âu châu là chỉ phù hợp với nếp sống của người da trắng, nếu phân tách ra ba chân trời cả biệt thì quả là ba màu sắc đầy mâu thuẫn. Ấy vậy mà, khi văn hóa Trung Quốc và Âu châu du nhập vào đến quần đảo để tiếp với những cái gì là cố hữu của Nhật Bản thì mâu thuẫn lại chuyển thành dung hòa, không còn có chỉ là ngang trái, hỗn tạp”.
(Trích “Phần Nhập đề”)
“Tình trạng xã hội cử liên tiếp bị mất thăng bằng, nghiệm ra là do cái học của Nhật Bản ta đã từ thời Minh Trị di lưu đến Chiêu Hòa hiện đại, vẫn chỉ hời hợt, phiến diện chứ không có bể sâu. Ta phải thành thực công nhận cái sở đoản của ta là ở cái học phiến diện này. Thế nên , điểm quan yếu bực nhất về mặt kiến quốc là toàn các giới quốc dân ta hãy đều chuẩn bị cho đầy đủ lấy “nhị trùng tư tưởng" , đón trước, trông sau để thoát cảnh người lún phải mượn cà kheo cho đượC cao bằng người".