Có thể nói măng-tô là trang phục phi giới tính, là loại trang phục mặc ngoài, dùng khi đi ra đường, từ những ngày se lạnh đến giá lạnh. Chỉ cần một chiếc áo măng-tô có thể giải quyết mọi thứ: ngoài chức năng giữ ấm còn thể hiện được phong cách của người mặc. Chiếc áo khoác ngoài cũng như "trang bìa" của mỗi người vậy, nó che chắn nội tâm bên trong nhưng cũng lại thể hiện một phần nội tâm đó.
Lấy cảm hứng từ câu chuyện có thật của bà cố là madame Yvette (người mang hai dòng máu Pháp-Việt), tác giả muốn tái hiện phần nào câu chuyện của gia đình trong quá khứ. Bởi lẽ đây chính là nguồn cảm hứng bất tận và động lực cho cô kế thừa và phát huy sự giao thoa Á-Âu châu trong những sáng tạo. Với Chiếc Măng-tô, tác giả hi vọng khơi gợi và tìm kiếm sự đồng điệu từ những tâm hồn trẻ; đồng thời nó sẽ trở thành chiếc cầu kết nối giữa các thế hệ trước - sau. Tác giả cũng hi vọng câu chuyện này giống như một điệu Valse đầy kỷ niệm nhắc nhớ cho một thế hệ lạc loài trong xã hội.
Theo tác giả, sự hoài cổ không phải là cố bấu víu vào quá khứ hoặc tìm kiếm sự khuây khỏa trong mộng tưởng. Đó đơn thuần là những chuyến du hành vào quá khứ để nhìn thấy sức mạnh và nội lực bản thân. Từ đó, chúng ta sẽ nhẹ nhàng đi tiếp những bước trong cuộc đời mà không phải căng thẳng. Hãy nhìn vào lịch sử, những gì để lại chính là tổng hòa những điều thuần tự nhiên nhất, như cách con người sinh ra, sống và chín muồi theo lối riêng của họ, mà không phải là "quả chuối xanh bị ép cho mau chín".
Câu chuyện sẽ còn viết tiếp, bởi tác giả hoặc chính độc giả.
Mời bạn đọc theo chân của Yvette - cô gái lai có mái tóc đen và đôi mắt biếc xanh.