Cậu bé Tính có vẻ như “chẳng ra ngô khoai, hồn vía gì”, nhưng tình cảm lại vô vùng sâu sắc.
Cậu NHẶT khoảnh khắc vụng về bố cắt mái tóc “bum bê” tròn ủng cho bà với những câu nói đùa đầy yêu thương, NHẶT chuyện vụn vặt nấu bát canh hoa thiên lí, om nồi ốc chuối đậu… ăm ắp không khí gia đình đầm ấm, NHẶT sự vụng về “cười đến đau cả mép” của chị Thương “ư ơ ngờ ương”… NHẶT mọi thứ, để làm hành trang.
Mỗi thứ cậu NHẶT, dù thích hay ghét cũng đong đầy những yêu thương và kỉ niệm, những lo toan và chăm chút khiến ta thấy trân trọng hơn cuộc sống và tình cảm của người thân.