“Chào mừng đến với gia đình,” Nina Winchester vừa nói vừa bắt tay tôi bằng đôi bàn tay thon thả của cô ấy. Tôi mỉm cười lịch sự, nhìn quanh hành lang lát đá cẩm thạch. Làm việc ở đây là cơ hội cuối cùng để tôi bắt đầu lại. Tôi có thể giả vờ là bất cứ ai tôi thích. Nhưng tôi sẽ sớm biết rằng bí mật của nhà Winchester nguy hiểm hơn nhiều so với bí mật của tôi…
Mỗi ngày tôi đều lau dọn ngôi nhà xinh đẹp của nhà Winchester từ trên xuống dưới. Tôi đón con gái họ từ trường và nấu một bữa ăn ngon cho gia đình họ trước khi trở về căn phòng nhỏ trên gác mái để ăn một mình.
Tôi cố phớt lờ việc Nina bày bừa mỗi ngày chỉ để quan sát tôi dọn dẹp, việc cô ấy nói dối về con gái mình, và việc chồng cô – Andrew – có vẻ suy sụp hơn mỗi ngày. Nhưng khi tôi nhìn vào đôi mắt nâu quyến rũ nhưng đượm buồn của Andrew, thật khó để không tưởng tượng về cuộc sống của Nina.
Có một lần, tôi thử mặc một trong những chiếc váy trắng tinh khôi của Nina, chỉ để xem nó như thế nào. Nhưng cô ấy sớm phát hiện … và khi tôi nhận ra cửa phòng ngủ trên gác mái của mình chỉ khóa từ bên ngoài thì đã quá muộn.
Tôi tự trấn an mình: nhà Winchester không biết tôi thực sự là ai.
Họ không biết tôi có khả năng gì…