“Cố định một đám mây” là tập truyện ngắn với 10 truyện mới, dày hơn 180 trang.
Nhà văn đưa độc giả bước vào một không gian mới trong chuyến viễn hành văn chương âm thầm nhưng đầy dấu ấn cá nhân.
Ở đó, độc giả sẽ nhận ra Nguyễn Ngọc Tư không còn ở lại trong vùng quan sát thực tế quen thuộc đã làm nên sự ổn định của một phong cách văn chương và đồng thời “đóng đinh” một cái tên trong lòng người đọc, mà đặt mình vào một cuộc ra đi thú vị và không kém thử thách.
Ở đó, nhà văn cho thấy những nỗ lực (hay tự trào?) trong việc “cố định đám mây” thực tại đầy xao lãng trên trang viết.
Nhân vật của chị trong tập truyện này có thể là người đàn bà chơi vơi trên bãi biển, đợi tin của người chồng đột ngột “lặn” mất. Là cư dân ngay một bìa Nước Mặn nào đó, đang níu kéo trong vô vọng một chốn sinh tồn, hay những con người đang lần tìm sợi dây tình cảm mất dấu. Cũng có thể là chuyện một gánh hát không ngủ với những cuộc đời bé mọn tựa vào nhau, rồi nhận ra sự tan rã, tan biến trong thế giới được ràng buộc bởi những ân tình mong manh.
Đôi khi, chỉ là một tình tiết ngỡ như nhân vật phụ tưởng chỉ thoáng qua nhưng rồi dẫn ta đi mãi trên trang viết, như chuyến lạc nẻo tít mù mấy mươi năm của kẻ đuổi tìm ông Sơn Đông mãi võ mua thuốc ghẻ hay những ý tưởng “ký quái” để phá vỡ nhịp đời đơn điệu của hai anh lính trên đảo đã đưa đẩy mọi thứ đến một cảnh huống nghiêm trọng khác…
Những tình huống đời sống ngẫu nhiên tạo ra những bước chuyển domino đầy bất ngờ trên trang văn.
Tập truyện được viết với một văn phong điêu luyện, đủ dửng dưng và lạnh lùng để tạo ra sự thử thách và quyến rũ, gây choáng ngợp cho người đọc.
Trích dẫn sách Cố Định Một Đám Mây
"Người Nước Mặn lần lượt rời đi. Như là một cách sống sót. Những chuyến xe đêm đón khách ở cầu Rượu quá quen với cảnh hành khách lút trong đống hành lý chuyển dời. Không thể nhổ ngôi nhà theo, họ mặc kệ nó cho bầy gió mặn và khùng. Người ở lại, với chút tôn trọng những kẻ trốn chạy, nón chờ cho đám mối tràn lên chân vách mới xông vào tháo dỡ căn nhà bỏ hoang, đem về làm củi chụm. Thỉnh thoảng trong đám đào thoát có người quay lại, mang theo những viễn cảnh huy hoàng, tiếp sức mạnh cho tụi nhỏ hãy còn sợ hãi và do dự." - Cố định một đám mây
"Nhân vật đó bà nhà văn không muốn tạo ra, hoặc bà bận quá với nỗi đau của những sinh vật, ngay từ lúc khởi sinh đã chính. Tằn tiện đến từng chữ, từng câu, có lúc người viết lại làm thừa ra một người chẳng biết làm gì, ngoài đi hoài, rẽ hoài vào những con đường xa lạ." - Chớp mắt mịt mù