Thời thanh xuân ngây ngô, ai cũng từng mang trong mình một bóng hình.
Với Đinh Mật của tuổi mười bảy, đó chính là Lục Thời Miễn, cậu bạn lúc nào cũng có thành tích môn Toán đứng đầu lớp. Cô cố gắng từng chút một để xích lại gần cậu hơn, mà không hề biết tự bao giờ bản thân đã có một chỗ đứng trong trái tim cậu bạn cao ngạo lạnh lùng này rồi. Và thế là từ đó, những tương lai tươi đẹp được hai người cùng nhau vun vén.
Nhưng rồi biến cố gần như không tưởng lại xảy đến, tất cả những dự định đều tan thành mây khói. Đau đớn, dằn vặt, chia ly, dày vò suốt 6 năm - một quãng thời gian không dài cũng chẳng ngắn nhưng đủ để con tim không thôi thổn thức. Liệu rằng giờ đây, cây tình yêu của họ còn có thể đơm hoa thơm kết trái ngọt hay không?
Trích đoạn sách Quả Ngọt Năm Tháng
Lục Thời Miễn chống hai tay lên giường, nhìn thẳng vào cô, ánh mắt nghiêm túc và nồng cháy. Thế rồi, anh ôm chầm lấy cô gái còn đang ngơ ngẩn vào lòng, cúi đầu nói: “Đinh Mật, sau này đừng lạc đường nữa. Em lấy anh được không?”
Đôi mắt Đinh Mật đỏ ửng, run giọng đáp: “Vâng.”
Lục Thời Miễn nói: “Anh mãi mãi là đường về của em.”