Sự phát triển của xã hội luôn tồn tại cùng rất nhiều định kiến và chuẩn mực được đặt ra. Từ nhỏ chúng ta đã được dạy bảo rằng, chỉ khi làm tốt và đạt được những thành tự nhất định chúng ta mới được công nhận. Trên hành trình tìm kiếm bản thân, bạn có từng hoài nghi về chính mình, có từng cảm thấy tự ti hoặc đem thành công của người khác làm thước đo cho con đường của riêng mình?
Trong một thế giới mà ta vừa phải quan tâm đến người khác vừa phải cạnh tranh khốc liệt, đồng thời lại phải tự bảo vệ mình mới có thể sống sót, thì những căng thẳng ngày một gia tăng và mệt mỏi sẽ càng thêm tích tụ. Có lẽ chỉ trừ những người ở ẩn trên núi và quay lưng lại với thế giới, còn lại thì trong thực tế, việc tránh khỏi những căng thẳng gần như là điều không thể.
Những làn sóng suy nghĩ một khi xuất hiện sẽ nhấn chìm chúng ta, vậy nên ta cần phải biết cách chèo lái theo dòng chảy ấy. Lý do lớn nhất khiến việc so sánh người khác trở nên vô nghĩa chính là những thứ mà bạn ghen tị ở người đó lại chính là ưu điểm nổi bật của họ. Sẽ là sai lầm ngay từ đầu nếu so sánh vẻ ngoài xuề xòa thường ngày của mình với dáng hình của người khác trong một bức ảnh được chụp ở một góc độ và bố cục đã được tính toán chính xác sau đó còn được chỉnh sửa nữa. Đừng tự khiến mình tổn thương chỉ vì đặt bản thân và người khác lên bàn cân, hãy biết ơn những gì ta đã gây dựng ngày hôm nay và tập cách yêu thương chính mình.
Giờ thì hãy nhắm mắt trong giây lát. Chỉ cần nhắm mắt lại thôi cũng rất có ích cho việc tĩnh tâm, thế nên hãy thử làm như vậy nhé! Sau đó, mong bán hãy nói điều này với những thứ đang trở thành chướng ngại vật không cho bạn nghỉ ngơi:
“Hôm nay tôi sẽ nghỉ ngơi một chút.”
Tôi mong rằng khi đọc cuốn sách này, bạn có thể tạm buông bỏ những suy nghĩ phức tạp đang quẩn quanh trong đầu để có một khoảng thời gian thật thư giãn. Và tôi hy vọng bạn sẽ nhận ra phương pháp để có được sự nghỉ ngơi thực sự cho mình.
Một số trích đoạn trong sách Hôm Nay Tôi Muốn Xin Lỗi Chính Mình
Sự lãng phí cảm xúc vô ích nhất trên đời này chính là so sánh bản thân mình với người khác. Tất nhiên, cũng có lúc tôi so sánh mình với người khác và cảm thấy tự ti, nhưng sự so sánh đó chỉ dừng lại ở mức lấy đó làm động lực để có thể tích cực hơn ở hiện tại chứ không đi xa hơn. Nếu so sánh quá mức, bạn sẽ chỉ tự trách móc bản thân mình một cách thậm tệ rồi tự mình tổn thương và đau khổ mà thôi. Lý do lớn nhất khiến việc so sánh mình với người khác trở nên vô nghĩa chính là những thứ mà bạn ghen tị ở người đó lại chính là ưu điểm nổi bật của họ. Sẽ là sai lầm ngay từ đầu nếu so sánh vẻ ngoài xuề xòa thường ngày của mình với dáng hình của người khác trong một bức ảnh được chụp ở một góc độ và bố cục đã được tính toán chính xác, rồi sau đó còn được chỉnh sửa nữa. Và nghịch lý làm sao, con người thường ganh tị với nhau vì những gì bản thân mình không có. Đừng tự khiến mình tổn thương chỉ vì đặt bản thân và người khác lên bàn cân, hãy biết ơn những gì ta đã gây dựng ngày hôm nay và tập cách yêu thương chúng.
Ghen tị với người khác là bạn đang ngưỡng mộ một đặc điểm nào đó của họ. Vì không muốn trở thành người ấy nên bạn chỉ cần theo đuổi đặc điểm đó và biến chúng thành cá tính của riêng mình là được. Đối với người đang ở dưới đáy, việc cần làm duy nhất là phải leo lên. Người đã lên đến một mức độ nào đó thì chỉ cần duy trì trạng thái đó là được. Dễ dàng hay khó khăn là tùy vào việc bạn chấp nhận chúng ra sao, nhưng nếu bạn phải tiến lên dù thế nào đi nữa, hãy từ từ đi trên con đường mà mình đã tin tưởng. Và thay vì ghen tị với ai đó, suy nghĩ về việc làm sao để tận dụng những gì bạn đang có không phải sẽ hiệu quả hơn rất nhiều hay sao?