“Rồi ta cứ thế bước qua nhau
Thăm thẳm cách xa những mùa ngâu
Mỗi người ôm trong lòng một nỗi
Riêng tư không nói đến bạc đầu
Chuyện xưa chìm khuất giữa mây ngàn
Lối cũ đường quen luống cỏ hoang
Dẫu biết cuối cùng là tro bụi
Vẫn ơn người đến giữa trần gian.”
Khác với tập thơ trước, “Vẫn ơn người đến giữa trần gian” là tập thơ đánh dấu sự trở lại của tác giả Winlinh với những suy tư, chiêm nghiệm về tình yêu, về chữ tình trong thế gian.
Đời người ai mà không từng trải qua những cung bậc cảm xúc của tình yêu. Người ta đến với nhau, gửi gắm cho nhau một chữ tình, nhưng không phải mối tình nào cũng có cái kết đẹp.
“Dẫu người lìa bỏ vẫn tạ ơn
Người đã giúp tôi trải mất còn
Dạy tôi biết bằng lòng chấp nhận
Kiên cường để sống vững vàng hơn.”
Nhưng sau tất cả những cảm xúc ấy, những vùng ký ức chất chứa nỗi day dứt không tên,…
Tất cả đều hóa thành những vần thơ đầy cảm xúc và sâu lắng trong “Vẫn ơn người đến giữa trần gian”. Tập thơ sẽ khiến bạn hiểu hơn về chính mình, về tình yêu, từ đó trưởng thành mạnh mẽ hơn, yêu thương và trân trọng cuộc đời.