“Chúng ta ai chẳng có lúc phát điên” là tập hợp những câu chuyện về khó khăn trong các mối quan hệ của cuộc sống mà ai cũng đã hoặc đang phải đối mặt hàng ngày nhưng có thể chưa biết cách vượt qua: người sếp độc hại, cha mẹ khắt khe, người yêu đòi hỏi, bạn bè không hiểu cho tâm tư của chúng ta,... Và hàng loạt những căn bệnh tâm lý xuất hiện trong một xã hội dù tiện nghi được đẩy lên cao nhưng tình cảm giữa con người thì ngày càng xa cách: chứng rối loạn tăng động giảm chú ý, căn bệnh trầm cảm - bóng ma của thời đại, chứng sợ xã hội,...
Thông qua cuốn sách, tác giả muốn gửi đến thông điệp: “Nếu bạn hiểu chính mình, bạn có thể hiểu những người giống hoặc không giống bạn”. Qua lăng kính cùa một người mắc chứng ADHD đang cố gắng vượt qua những kỳ vọng của các mối quan hệ xung quanh, tác giả mong rằng bạn có thể tìm thấy sự đồng cảm sâu sắc và nhận ra, việc chấp nhận “người thân thiết nhất” - chính bản thân bạn - là chìa khóa để giúp các mối quan hệ xung quanh bạn cải thiện và tốt đẹp hơn.
“Mọi người thường nghĩ rằng dù có chết đi sống lại, có lẽ họ cũng sẽ không thể hiểu hết lẫn nhau. Vì không thể hiểu nhau nên cũng không thể nào có được nhau. Họ chỉ đang lang thang với đôi bàn tay trống không mà thôi. Nhưng tôi tin rằng đôi bàn tay trống không của chúng ta sẽ được lấp đầy khi chúng ta trao cho nhau một cái bắt tay trong chốc lát, và sự lạnh lẽo của hai lòng bàn tay khi chạm vào nhau sẽ trở nên ấm áp.
Dạo này, tôi thường suy nghĩ rằng tất cả chúng ta ai mà chẳng có những lúc phát điên, bởi vì niềm tin không xuất hiện chỉ bằng ý chí phải tin vào điều gì đó.”