Miew trải qua hành trình làm người chăm sóc cuối đời cho cả cha và mẹ. Sau khi cha mẹ lần lượt qua đời, Miew vẫn mãi mắc kẹt trong bóng tối của những tổn thương đến từ chuỗi ngày làm người chăm sóc. Cô khắc khoải nhớ về những yêu thương mà cha mẹ từng dành cho mình, không cách nào quên được nỗi đau của việc chứng kiến sinh mệnh của cha mẹ từng chút, từng chút mất đi, không quên được nỗi sợ bị cái chết bao phủ... cho đến khi cô cầm bút vẽ ra câu chuyện này.
Cho dù trên hành trình vì yêu thương mà dâng hiến này, Miew từng chán nản, tuyệt vọng, kiệt sức, thậm chí đánh mất chính mình, nhưng cô vẫn mong có thể dùng kinh nghiệm cá nhân của mình nói với mọi người: “Bạn không hề đơn độc trong trận chiến cam go này!”.